Trang

【Đông Du Ký】Hồi thứ hai

Hai tiên tỏ lòng truyền đạo
Một mình dạo núi gặp thầy
Lão Tử nói: "Ngươi hãy ngồi ta nói cho mà nghe: Học đạo cho minh, lẳng lặng làm thinh, đừng lo đừng ráng, cho tịnh cho thanh, chẳng nên nhọc sức, chớ khá tổn tinh, giữ được tính tình là thuốc trường sinh". Lý Ngưng Dương mừng rỡ tạ ơn và lạy Huyền Khưu nữa. Huyền Khưu nói: "Ngươi có tên trong sổ tiên, đứng đầu danh sách. Cứ về tu như vậy thì sẽ thành tiên". Nói rồi truyền tiên đồng đưa Lý Ngưng Dương xuống núi.
Từ khi về động, Lý Ngưng Dương y theo lời Lão Tử luyện hoài. Không bao lâu nhẹ mình thanh thoát, Dương Tử đến thấy vậy mộ đạo, xin ở học hành; Lý Ngưng Dương cũng chỉ dạy.
Ngày kia hào quang chiếu qua cửa sổ, Lý Ngưng Dương nói: "Chắc có thần tiên giáng hạ". Nói rồi lên núi, thấy con ó đậu trên cao, Lý Ngưng Dương than rằng: "Con gà nuôi trong chuồng tuy sẵn lúa ăn, nước uống, song gần chốn hiểm nghèo sao bằng chim ưng không ai nuôi mà thong thả". Xảy nghe tiếng hạc, trông lên thấy Lão Tử và Huyền Khưu, hai ông cưỡi hạc bay xuống. Lý Ngưng Dương lạy mừng, Lão Tử cười rằng: "Hôm nay tinh thần hơn trước!". Lý Ngưng Dương rước hai vị vào động, Lão Tử nói: "Ta xem ngươi xuất hồn đã được. Vậy thì mười hôm nữa sẽ xuất hồn dạo các nước với ta?". Nói rồi giã từ cưỡi hạc bay đi. Lý Ngưng Dương khen ngợi vô cùng.
Cách chín ngày sau, Lý Ngưng Dương dặn dò học trò là Dương Tử rằng: "Thầy thiếp bảy ngày không về thì hãy đốt xác thầy, nếu chưa được bảy ngày thì phải giữ xác cho kỹ càng". Dặn rồi liền thiếp.