Trang

【Tây Du Ký】Hồi thứ năm

Loạn vườn đào, Đại Thánh trộm thuốc tiên
Về thiên cung, các thần bắt yêu quái

Tề Thiên Đại Thánh rút cục vẫn chỉ là khỉ yêu quái lại không biết rõ quan hàm to nhỏ, cũng không biết so sánh bổng lộc cao thấp, chỉ có danh hiệu mà thôi. Tiên lại hai ty ở phủ Tề Thiên, ngày đêm chầu chực, nhưng Đại Thánh chỉ biết ngày ăn ba bữa, đêm ngủ một giường, tự do tự tại, chẳng có việc gi. Khi rỗi việc đi giao du kết bạn. Đến Tam Thanh xưng là lão, gặp Tứ Đế gọi là bệ hạ, cùng với chín diệu tinh, năm phương tướng, hai mươi tám tú, bốn đại thiên vương, mười hai nguyên thần, năm lão ở năm phương, tinh tú khắp trên trời và các thần sông Hà, sông Hán, đều chơi với nhau như anh em. Ngày nay chơi bên đông, ngày mai sang bên Tây, đi gió về mây, không nơi nào nhất định

Một hôm Thượng Đế ra ngự triều. trong ban có Hứa Tịnh Dương chân nhân ra phủ phục tâu

- Nay Tề Thiên Đại Thánh nhàn rỗi không có việc, kết giao với tinh tú.trên trời, bất kỳ cao thấp đều xưng hô là bè bạn, e rằng vô sự tất sinh chuyện, chi bằng cho y giữ một việc gì, đế khỏi sinh ra rắc rối.

Thượng Đế nghe nói, tức thì cho tuyên triệu. Đại Thánh vui mừng đến ngay, nói :

- Bệ hạ triệu lão Tôn, có thăng thưởng gì đấy ? Thượng Đế nói:

- Ta thấy nhà ngươi nhàn rỗi vô sự, vậy giao cho ngươi trông coi vuờn Bàn Đào, hôm sớm phải trông nom cẩn thận.

Đại Thánh vui mừng tạ ơn, vâng dạ lui ra, vào ngay vườn đào xem xét. Nhưng đến vườn thì bị thần thổ địa giữ lại hỏi :
- Đại Thánh đi đâu ?

Đại Thánh đáp :

- Ta phụng mệnh Thượng Đế, cai quản vườn đào, bây giờ đến đây tra xét xem sao ?

Thổ địa vội vàng vái chào, vội gọi ngay các lực sĩ trồng cây, lực sĩ gánh nước, lực sĩ sửa đào, lực sĩ quét tước ra chào Đại Thánh, rồi dẫn Đại Thánh đi xem vườn. Thì thấy :

'Mơn mởn, non non, hoa lấp lá,

Cây cây, khóm khóm, quả liên chi.

Quả chùm như gấm vóc

Hoa thắm tựa yên chi

Khai hoa kết quả nghìn năm mới chín

Tính hạ sang thu muôn thuở không kỳ

Quả chín trước, màu da đỏ xẫm,

Trái ra sau, dưới cuống xanh rì,

Đượm hương, pha sắc lục

Ánh nắng thắm ngoài bì
Dưới cây to, hoa thơm cỏ lạ.

Suốt bốn mùa màu sắc vẫn y

Lâu đài nhà cửa quanh sau trước Mây ráng thường đầy vướng lối đi Chẳng phải Huyên Đô đậo giống tạp Chính Tây Vương Mẫu tự trồng ra”

Đại Thánh ngắm nghía hồi lâu, hỏi thổ địa :

- Vườn đây có bao nhiêu gốc đào ?

Thổ địa thưa :

- Có 3.600 cây. Đằng trước có 1.200 cây hoa nhỏ, quả cũng nhỏ; 3.000 năm mới chín một lần. Người được ăn đào sẽ thành tiên, thân thể được khỏe mạnh nhẹ nhàng. Khoảng giữa có 1.200 cây có hoa trồng quả ngọt thơm, cứ 6.000 năm chín một lần, người ăn vào. thì có thể bay bổng lên mây, sống lâu không già. Đằng sau có 1 200 cây, vân cây đỏ tím, hột vàng nhạt, 9.000 năm chín một lần, người ăn vào thọ bằng trời đất, tuổi ngang mặt trời mặt trăng.
Đại Thánh nghe nói, khôn xiết vui mừng, liền đi xem xét lại số cây đào. và kiểm điểm những đình các, xong về phủ. Từ đấy trở đi, cứ ba ngày hoặc năm ngày, Đại Thánh lại đến thăm cảnh, không đi đâu chơi nữa, cũng không kết bạn với ai.

Một hôm thấy trên cây đào già quả chín quá nửa, Đại Thánh bụng muốn nếm xem, nhưng trong vườn có thổ địa, lực sĩ và tiên lại bên phủ đi theo, ăn không tiện, chợt nghĩ ra một kế, nói

- Các ngươi tạm ra ngoài cửa chờ, để ta lên nằm nghỉ trên đình này một chốc.

Mọi người lui ra. Đại Thánh cởi mũ áo, trèo lên cây đào, chọn những quá đào đã chín, trảy lấy rất nhiều, ngồi ngay trên cành ăn kỳ no, xong nhảy xuống, lại đội mũ mặc áo vào, gọi mọi người cùng đi về phủ. Mấy ngày sau, lại thi hành kế đó ăn trộm đào

Một buổi sáng, Vương Mẫu đặt tiệc, mở hội ở cung Dao Trì gọi là "Đại hội Bàn Đào". Tây vương mẫu sai các tiên nữ Hồng Y, Thanh Y, Tố Y, Tạo Y, Tử Y, Hoàng Y, Lục Y, mang lẵng đến vườn đào trảy quả về bày tiệc. Bảy tiên nữ đến cửa vườn thấy thổ địa, lực sĩ vườn đào cùng các tiên lại hai ty ở Tề Thiên phủ đều đứng ở trong cửa, liền đến gần nói :

- Chúng tôi vâng lệnh Vương Mẫu, đến đây trảy đào về bày tiệc.

Thổ địa nói :

- Tiên nga hãy thong thả, năm nay không như năm trước vì Thượng Đế đã sai Tề Thiên Đại Thánh cai quản vườn này, phải báo cho ngài biết, tôi mới dám mở cửa.

Tiên nữ hỏi :

- Đại Thánh ở đâu ?

Thổ Địa nói :

- Đại Thánh ở ngay trong vườn vì ngài hơi mệt nên còn nằm ngủ trên đình.

Tiên nữ nói :

- Thế thì phải đi tìm Đại Thánh ngay kẻo lỡ việc.

Thổ Địa liền cùng tiên nữ đến chỗ đình hoa, chỉ thấy Đại Thánh để mũ áo ở đấy, không biết người đi đâu, mà tìm khắp nơi không thấy. Nguyên là Đại Thánh ăn mấy quả đào, chơi một lúc rồi biến thành một đứa trẻ con dài độ hai tấc nằm ngủ ở dưới đầu cành lá rậm rạp. Tiên nữ nói :

- Chúng tôi vâng chỉ đến đây, tìm không thấy Đại Thánh đâu dám về không.

Có một tiên lại đứng bên nói :

- Các tiên nga đã phụng chỉ đến đây, không phải rụt rè chi nữa. Đại Thánh tôi thường quen đi chơi, chắc đã ra ngoài họp với các bạn rồi vậy. Các tiên nữ cứ đi trảy đào, khi Đại Thánh về, chúng tôi sẽ nói thay cho cũng được.

Các tiên nữ theo lời, vào vườn hái đào, trước hết lấy đào ở hàng cây đằng trước, bỏ đầy hai lẵng, rồi đến hàng cây giữa, bỏ đầy ba lẵng. Tới hàng cây đằng sau, thấy quả thưa thớt, chỉ có mấy quả non núm còn xanh, vì quả chín Đại Thánh ăn hết cả rồi. Các tiên nữ tìm kiếm khắp tất cả, trông mãi thấy trên cành về hướng nam có một cây có một quả nửa vàng nửa trắng. Thanh Y nữ vin cành xuống, Hồng Y nữ hái quả rồi bung tung cành cây lên. Đại Thánh biến hình đương ngủ trên cành ấy, bị kinh động tỉnh dậy, tức thì hiện nguyên hình, lấy cây gậy sắt trong tai ra, vung một cái, to như cũ, quát hỏi :

- Các ngươi là quái vật ở đâu dám đến hái trộm đào ?

Các tiên nữ hoảng sợ, quỳ cả xuống, nói :

- Xin Đại Thánh nguôi cơn giận, chúng tôi không phải yêu quái, mà là bảy tiên nữ của Vương Mẫu đến đây trảy đào, đem về mở hội Bàn Đào. Khi mới đến, có hỏi Thổ địa trong vườn, đi tìm Đại Thánh không thấy. Chúng tôi lo sai ý chỉ của Vương Mẫu, mà chờ Đại Thánh không được, cho nên mới trảy đào trước rồi sẽ nói sau, trăm lạy Đại Thánh tha tội.

Đại Thánh nghe nói đổi giận làm vui nói :

- Tiên nữ đứng lên. Vương Mẫu đặt tiệc thì mời những vị nào ?

Tiên nữ nói :

- Theo lề lối cũ tiệc hội này mời các vị Tây Thiên Phật Lão Bồ Tát, Thánh Tăng, La Hán, Nam Phương Nam Cực Quan Âm, Đông Phương sùng ân thánh đế, Tiên Ông mười châu ba đảo, Bắc phương bắc cực huyền linh, Trung ương hoàng cực hoàng giác đại tiên, đó là các lão tổ năm phương. Lại còn Ngũ Đẩu Tinh Quân, ở trên là Tam Thanh, Tứ Đế, Thái Ất thiên tiên tám động, giữa là Ngọc Hoàng cửu Lũy, Hải Nhạc thần tiên tám động ; dưới là U Minh giáo chủ, chu thế địa tiên tám động, rồi các tôn thần lớn nhỏ ở các cung, các điện đều nhất tề đến dự hội Dao Trì.

Đại Thánh cười hỏi :

- Thế có mời ta không ?

Tiên nữ nói :

- Không nghe thấy nói đến.

Đại Thánh nói :

- Ta là Tề Thiên Đại Thánh, mời ta đến dự tiệc thì có gì là không đúng ?

Tiên nữ nói :

- Đó là theo tục lệ cũ của hội, còn nay chưa biết thế nào.

Đại Thánh nói :

- Các ngươi nói cũng phải, ta chẳng trách gì các ngươi. Vậy các ngươi hãy đứng đây, đợi ta đi hỏi xem có mời ta không nhé !

Nói xong Đại Thánh bấm quyết, niệm thần chú, nhìn các tiên nữ rồi nói :

- Im ! Im ! Im !

Đó là một phép định thân làm cho các tiên nữ đều trơ mắt đứng như phỗng cả ở dưới gốc cây đào. Đại Thánh cưỡi đám mây, bay ra khỏi vườn, thẳng đường đến Dao Trì, giữa đường đã thấy : "Một trời lóng lánh sáng như gương
Năm sắc mây lành bay tuyệt đẹp
Hạc kêu chấn động chín tầng cao
Cỏ tía rườm rà nghìn lá đẹp.
ở giữa hiện lên một vị tiên
Tướng mạo khôi ngô rất đặc biệt
Mắt tựa cầu vồng vắt ngang trời,

Lưng đeo đái ngọc không sinh diệt
Tên là Xích Cước đại la tiên
Đến hội Bàn Đào mừng thọ tiết"

Vị tiên ấy vừa giáp mặt Đại Thánh, ĐạiThánh vội cúi đầu định kếđánh lừa vị tiên để mình lẻn đến hội BànĐàotrước.
Đại Thánh liền hỏi ngay

- Lão tiên đi đâu ?

Đại tiên đáp :

- Vương Mẫu cho mời đến dự hội Bàn Đào.

Đại Thánh nói :

- Lão tiên không biết, Thượng Đế thấy tôi có phép cân đẩu, đi rất nhanh, nên sai tôi đón năm ngả đường mời các vị trước hãy đến điện Thông Minh làm lễ, rồi sau sẽ sang dự yến hội Bàn Đào.

Vị đại tiên đó là người thực thà, tin ngay lời nói dối của Đại Thánh là thực, chỉ nói :

- Những năm trước vẫn làm lễ tạ ân ở Dao Trì, lần này sao lại đến điện Thông Minh làm lễ trước rồi mới ra hội Dao Trì ?

Nhưng cũng chẳng biết làm thế nào, đành quay mây bay về điện Thông Minh. Đại Thánh cưỡi mây, niệm thần chú, biến thân thành đúng như Xích Cước Đại Tiên, bay thẳng đến Dao Trì. Không mấy chốc đã đến gác ngọc, ở trên mây Đại Thánh nhẹ nhàng bước xuống đi thẳng vào trong, thấy nào là :

Hương quỳnh ngào ngạt Mây đẹp bao vây
Dao đài phô vẻ đẹp.

Bảo các tỏa hương bay Phượng liệng, loan chầu, cánh vỗ
Hoa vàng, nhị ngọc, gió lay
Bình phong chín phượng múa
Đòn ngọc bát bảo bày.

Bàn năm sắc vàng nuột Chậu nghìn hoa trắng phây
Trên bàn :

Gan rồng cùng tủy phượng
Tay gấu với sạ cầy, (cầy hương)

Ngon lành trăm món không gì thiếu
Hải vị sơn hào, mới lạ đầy...”

Cỗ bàn đã bày xong tinh tươm, nhưng chưa có vị tiên nào đến. Đại Thánh xem đếm không xuể, chợt ngửi thấy mùi rượu thơm, giơ thoáng đưa tới, quay đầu lại trông thấy trong một hành lang mấy tiên quan đang cất rượu, sai mấy đạo nhân chuyển nước, mấy tiên đồng đun bếp, ở trong vò đã nấu thành thứ rượu quỳnh tương mùi thơm ngào ngạt. Đại Thánh thèm quá muốn uống, nhưng vì thấy có nhiều người ở đấy không tiện, bèn vận thần thông nhổ mấy cái lông bỏ vào miệng nhai nát, phun ra niệm thần chú hô : "Biến !" một tiếng. Tức thì hóa ra bao nhiêu thứ bọ ngó ngoáy buồn ngủ bay bám vào má mọi người, làm cho mọi người đều mỏi mệt buồn buồn, chân tay rời rã đầu gục mắt nhắm cả lại, bỏ cả công việc, ngủ lúc nào không biết. Đại Thánh bèn thu nhặt các thứ của ngon vật lạ, chạy vào bên trong hành lang lấy vò rượu ra ăn uống một mẻ no say. Hồi lâu đã say mềm rồi tự nghĩ lại :

"Không tốt rồi ! Không tốt rồi ! Rồi đây khách đến dự hội lại không lấy làm lạ ư ? Họ bắt ta sao, chi bằng về phủ ngủ là hơn !".

Đại Thánh khật khưỡng ra về, nhưng say mê lại đi lầm đường không về phủ Tề Thiên mà lại vào thiên cung Đâu Xuất. Vào đến nơi Đại Thánh mới chợt tỉnh ra nói :

- Cung Đâu Xuất ở trên 33 tầng giới, là nơi Ly Hậu Thái Thượng Lão Quân ở, sao ta lại lạc vào chốn này ? Thôi, thôi, trước ta vẫn tưởng vọng ông này mà chưa đến được, nay nhân tiện đường thì vào qua thăm ông ta một tí cũng tốt !

Nói xong bèn sửa lại mũ áo chỉnh tề đi vào, nhưng không thấy Lão Quân, tứ phía vắng vẻ không có bóng người. Nguyên Lão Quân cùng Nhiên Đăng cổ phật đang giảng đạo ở tầng gác cao thứ ba, và các tiên đồng, tiên tướng, tiên quan, tiên lại, thì đều đứng hai hàng nghe giảng. Đại Thánh vào đan phòng tìm hỏi, không gặp ai, lại chợt trông trong bếp có lò lửa, chung quanh lò để năm hồ lô, mỗi hồ lô đều có kim đan đang luyện. Đại Thánh mừng rỡ nói :

- Thứ này là thứ rất quý của nhà tu tiên, từ khi tu được đạo biết rõ được lý trong ngoài cùng giống nhau, ta vẫn muốn luyện thứ thuốc này để cứu người, khốn nỗi về nhà không lúc nào rỗi. Ngày nay có duyên, lại gặp được của này. Lão Quân lại không có đây, ta hãy lấy mấy viên nếm xem sao !
Liền đem đổ cả mấy hồ lô ra, lấy kim đan ăn tất như ăn đậu rang vậy.

Ăn thuốc vào một lúc, thấy tỉnh rượu ra, Đại Thánh lại nghĩ thầm :

- Thế này thật không tốt, không tốt, cái tội vạ này ở trên trời lại càng lớn lắm. Nếu kinh động đến Thượng Đế, tính mệnh sẽ khó toàn. Vậy đi đi thôi ! Chi bằng xuống hạ giới làm vua là hơn.

Đại Thánh bèn ra khỏi cung Đâu Xuất, không đi đường cũ, dùng phép tàng thân, trốn ra cửa tây, cưỡi mây về tới địa giới núi Hoa Quả, trông xuống thấy cờ tán phất phới, gươm giáo sáng loáng. Nguyên là bốn kiện tướng cùng yêu vương bảy mươi hai động đương tập võ nghệ ở đây.

Đại Thánh gọi to :

- Các ngươi đâu, ta đã về đây !

Mọi người quẳng khí giới quỳ lạy nói :

- Đại Thánh thật nỡ lòng bỏ chúng tôi đi đã bấy lâu không thèm nhìn nhận.

Đại Thánh nói :

- Lâu gì mà lâu.

Vừa nói vừa đi thẳng vào trong động. Bốn kiện tướng thu dọn đâu đấy, rồi khấu đầu làm lễ và hỏi :

- Đại Thánh ở trên trời một trăm mười năm, thực thụ chức gì ?

Đại Thánh cười nói :

- Ta chỉ nhớ vào độ một năm, sao lại nói là một trăm mười năm ?

Các tướng nói :

- Trên trời một ngày tức là một năm ở hạ giới.

Đại Thánh nói :

- Đang mừng chuyến này được Thượng Đế mến, quả có phong cho ta làm Tề Thiên Đại Thánh, lập một tòa Tề Thiên phủ, lại đặt ra hai ty An Tinh, Ninh Thần, có các tiên lại hầu hạ. Sau thấy ta nhàn rỗi không có việc, sai ta cai quản vườn Bàn Đào. Vừa rồi nhân Vương Mẫu mở yến hội Bàn Đào, không mời ta. Ta không đợi mời, tiến thẳng cung Dao Trì, tự lấy các thức ăn tiên, rượu tiên đem ra xơi trộm hết. Khi ở Dao Trì ra, ta lang thang lại vào nhầm cung Thái thượng lão quân, ta lấy trộm cả năm hồ lô thuốc kim đan cũng đem chén tất, sợ Thượng Đế biết ra bắt tội, ta phải chạy ra khỏi cửa trời về đây.

Mọi người nghe nói rất mừng, liền bày tiệc rượu đón, rót một chén rượu dừa dâng lên. Đại Thánh uống một hớp rồi chép răng nhảnh miệng nói :

- Không ngon, không ngon, cất đi !

Hai tướng Băng, Ba nói :

- Đại Thánh ở thiên đình, uống rượu tiên, ăn các thứ đồ ăn của tiên, nên uống rượu dừa không thấy ngon. Nhưng có câu nói : không ngon cũng thể nước quê nhà !

Đại Thánh nói :

- Các ngươi dù không phải người thần cũng là người làng cũ. Sớm nay ta ăn uống ở Dao Trì thấy trong hành lang có nhiều bình đựng rượu tiên, đều là rượu ngọc dịch quỳnh tương, chắc các ngươi chưa được uống. Đợi ta đi lấy mấy bình về để các ngươi mỗi người nếm thử một ít. Ai uống rượu đó, đều sẽ sống lâu mãi không già nữa.

Bọn khỉ mừng rỡ khôn xiết. Đại Thánh liền mở cửa động dùng phép cân đẩu vân tàng hình đến thẳng hội Bàn Đào vào cung Dao Trì, còn thấy mọi người vẫn ngủ chưa dậy. Đại Thánh vào chỗ để rượu, cắp nách hai bình, tay cầm hai bình, lại cưỡi mây trở về, hội họp bọn khỉ ở trong động, mở hội rượu tiên mỗi người cùng uống mấy chén, ai nấy vui sướng vô cùng.

Lại nói đến bảy tiên nữ ở trong vuờn đào bị Đại Thánh dùng phép định thân suốt một ngày mới tỉnh. Khi tỉnh dậy, liền mang lẵng đào về tâu với Vương Mẫu.

- Tề Thiên Đại Thánh dùng phép giam giữ chúng con ở vườn đào nên về chậm thế này.

Vương Mẫu hỏi :

- Các ngươi trẩy được bao nhiêu đào ?

Tiên nữ thưa :

- Chỉ được có hai lẵng đào nhỏ, ba lẵng đào vừa, còn ở đằng mặt sau nửa quả cũng không có, có lẽ đều bị Đại Thánh ăn trộm hết rồi. Đương khi đi tìm thì bị Đại Thánh đến hành hung đánn chúng con, lại hỏi yến mời những ai, chúng con đem việc hội kể lại một lượt, Đại Thánh liền dùng phép giam đứng chúng con ở đó rồi không biết bỏ đi đâu. Mãi đến bây giờ chúng con mới tỉnh ra về được.

Vương Mẫu nghe nói tức thì đến yết kiến Thượng Đế, tâu hết mọi việc trên. Vương Mẫu nói chưa hết lòi đã lại thấy các người nấu rượu cùng bọn quan tiên khác đến tâu :

- Không biết kẻ nào đã làm loạn đại hội Bàn Đào, lại tới uống trộm các thứ rượu ngọc dịch, quỳnh tương, các món ăn bát trân, bách vị cũng đều bị ăn vụng hết.

Lại có bốn đại thiên sứ vào tâu :

- Có Thái Thượng Đạo Tổ đến.

Thượng Đế lập tức cùng Vương Mẫu ra đón. Lão Quân vào làm lễ xong nói :

- Trong cung lão đạo luyện kim đan chín lần để đợi bệ hạ mở "Đan Nguyên đại hội", không biết kẻ nào vào lấy trộm mất, xin tâu bệ hạ biết cho.

Thượng Đế nghe tâu kinh lạ, một lúc lại có tiên lại phủ Tề Thiên khấu đầu tâu :

- Tôn Đại Thánh không giữ chức vụ, đi chơi từ hôm qua, đến nay chưa về, không biết đi nơi nào !

Thượng Đế còn đang nghi hoặc lại thấy Xích Cước đại tiên đến phục lạy tâu :

- Tôi được Vương Mẫu mời đến dự hội Bàn Đào, chợt gặp Tề Thiên Đại Thánh bảo tôi rằng Thượng Đế cho y đón bọn tôi đến điện Thông Minh làm lễ mừng rồi sẽ đến hội Bàn Đào. Tôi nghe theo lời y nói, tức thì đến điện Thông Minh, nhưng không thấy xa giá Thượng Đế đến, vội xin đến đây hầu.

Thượng Đế cả sợ nói :

- Tên ấy giả truyền sắc chỉ của ta để đánh lừa hiền khanh. Phải sai ngay Củ Soát Linh Quan đi tra xét, tìm hỏi cho ra tung tích nó mới được !

Linh Quan lĩnh chỉ, tức thì ra ngoài tìm hỏi khắp các nơi, biết được rõ ràng mọi việc, về tâu :
- Kẻ làm nhiễu loạn triều đình chính là Tề Thiên Đại Thánh. Lại đem tất cả mọi việc trước tâu rõ lại một lượt.

Thượng Đế giận lắm, bèn sai bốn đại vương hiệp cùng Lý Thiên Vương và Na Tra thái tử, điểm hai mươi tám tú, chín diệu tinh quân, mười hai nguyên thần, năm phương kiệt đế, bốn trị công tào, đông tây đẩu tinh, nam bắc hai thần, ngũ nhạc tứ độc, tinh tướng khắp trên trời, cộng là mười vạn thiên binh căng mười tám lượt thiên la địa võng, xuống hạ giới vây núi Hoa Quả, bắt cho được tên đày tớ ấy về trị tội.

Các thần tướng tức thì cất quân ra khỏi thiên cung.

Chuyến đi này rõ là :

"Gió vàng gào thét trùm trời tối
Mây tía mờ mờ bọc đất đen.

Chỉ vì yêu hầu lừa Thượng Đế
Làm cho các thánh phải dùng quyền
Bốn đại thiên vương quyền tổng chế
Năm phương yết đế giữ binh quyền
Lý Thác Tháp trung quân chưởng hiệu,

Ác Na Tra tiên phong bộ tiền.

Kế Đô tinh giữ đoạn hậu,

La Hầu tinh đi đầu tiên,

Thái Âm tinh tinh thần vững khéo,

Thái Dương tinh soi dõi các miền.

Năm hành tinh đua tài hào kiệt
Chính diệu tinh đánh giặc trung kiên
Nguyên thần tinh, tý, ngọ, mão, dậu.

Thảy đều là quân mạnh, tướng bền.

Ngũ ôn, Ngũ nhạc coi sau trước
Lục đinh, Lục giáp, đi hai bên
Bốn độc long thần chia nhau thủy bộ,

Nhị thập bát tú đi khắp dưới trên,

Giốc, Cang, Đê, Phòng, làm tổng lĩnh
Khuê, Lâu, Vị, Mão, khéo bay lên,

Đầu, Ngưu, Nữ, Hư, Nguy, Thất, Bích,
Tầm, Vĩ, Ky, đủ mặt anh hiền.

Tinh, Quý, Liễu, Tinh, Trương, Dực, Chấn,

Múa gươm giơ giáo quyết đua chen
Cưỡi mây nương gió xuống trần thế
Trước núi Hoa Quả đóng đồn liền"

Vậy có thơ rằng :

Hầu Vương muôn phép thần thông
Trộm đan, trộm rượu về vùng núi cao
Lập mưu phá hội Bàn Đào

Thiên binh mười vạn kéo vào bủa vây."

Bấy giờ, Lý Thiên Vương hạ lệnh cho các thiên binh hạ trại vây kín núi Hoa Quả. Trên dưới vây mười tám tầng thiên la địa võng rồi sai chín diệu tinh quân ra trận. Các quân đến thẳng đông, chỉ thấy bọn khỉ nhảy nhót chơi bời, tinh quân bèn cất tiếng gọi to :

- Yêu con kia, Đại Thánh các ngươi ở đâu ? Chúng ta là thiên thần trên trời sai xuống bắt Đại Thánh tên phản nghịch ấy, bảo phải ra hàng ngay, nếu nói một nửa chữ không" là các ngươi sẽ bị giết hết.

Bọn tiểu yêu hoảng sợ chạy vào nói :

- Tâu Đại Thánh, nguy đến nơi, nguy đến nơi, ngoài kia có chín hung thần, miệng nói là thiên thần Thượng Đế sai xuống bắt Đại Thánh.

Đại Thánh đương lúc cùng các yêu vương bảy mươi hai động và bốn kiện tướng chia nhau uống rượu tiên, nghe báo mặc kệ, bảo :

"Ngày nay có rượu uống say

Việc gì ngoài cửa dở hay không cần !"

Chưa dứt lời lại có một tiểu yêu chạy vào báo :

- Chín thiên thần ngoài cửa đương dức lác đe đánh ta
Đại Thánh cười nói :

- Mặc họ.

"Ngày nay chỉ biết rượu thơ.

Công danh ta cũng thờ ơ, hỏi gì?
Nói chưa dứt lời lại có tiểu yêu nữa về báo :

- Đại Vương, chín thiên thần đã đánh phá cửa, đang tiến vào đấy

Đại Thánh giận nói :

- Bọn hung thần hèn mạt chúng nó vô lễ quá lắm ! Ta vốn không muốn so hơn kém với chúng, sao lại dám đến trêu ta ?

Tức thì sai Độc Giốc Quỷ Vương đem Yêu Vương bảy mươi hai động, Đại Thánh dẫn bốn kiện tướng theo sau. Quỷ Vương đem quân ra tới cửa, đã bị ngay chín diệu tinh quân nhất tề đánh vít đến chỗ đầu cầu sắt rồi, không thể nào ra được.

Đương lúc đó Đại Thánh đến hô to mấy tiếng :

- Mở đường ra !

Rồi cầm gậy sắt vung lên dài hơn hai trượng, đánh thẳng ra. Diệu tinh quân địch không nổi, lui về giữ trận thế nói :

- Bật Mã Ôn kia, ngươi không biết đường sống chết ra sao cả ! Ngươi phạm tội thập ác, trước ăn trộm đào, sau ăn trộm rượu, làm rối loạn cả hội Bàn Đào, lại ăn trộm đan tiên của Thái Thượng Lão Quân đem về vui hưởng với nhau. Tội cứ chồng chất lên mà không biết ư ?

Đại Thánh cười nói :

- Các việc đó có thực, có thực, nhưng nay ngươi muốn làm gì ta ?

Chín diệu tinh quân nói :

- Ta phụng sắc chỉ Thượng Đế, đem quân đến đây đòi ngươi hàng phục. Ngươi sớm quy hàng đi, khỏi chết, bắt một số sinh linh nộp mạng, nếu không ta sẽ san bằng khe núi này và lật tan động này.

Đại Thánh cả giận nói :

- Liệu ngươi có pháp thuật gì mà dám nói khoác lác như thế ? Đừng có chạy, hãy nếm thử một gậy của Lão Tôn xem đã.

Chín diệu tinh quân cùng xông lên, Đại Thánh không cuống sợ, giơ gậy bịt vàng, đánh ngang đón dọc, làm cho chín diệu tinh quân giao chiến mãi, mệt nhừ tử, lần lượt cắp ngược khí giới thua chạy vội vào dưới trướng trung quân nói với Thác Tháp Thiên Vương rằng :

- Hầu Vương nọ quả mười phần dũng mãnh, chúng tôi đánh không được, đại bại về đây.

Lý Thiên Vương tức khắc điều khiển bốn đại thiên vương cùng hai mươi tám tú đem quân ra trận.

Đại Thánh cũng không sợ, sai Độc Giốc quỷ vương cùng yêu vương bảy mươi hai động và bốn kiện tướng bày trận thế ở ngoài cửa động. Trận này thật là một trường hỗn chiến kinh hồn táng đởm :

"Gió lạnh hắt hiu
Mây mờ, mù mịt,
Cờ trống om sòm
Gươm đao lớp lớp"

Mũ kim khôi, mặt trời chiếu sáng, như khánh bạc trên không.

Áo giáp bạc, sườn núi chen liền, tựa núi băng ép đất.

Đại đao như sét đánh, mưa bay.

Gươm trắng tựa mưa tuôn, gió giật,

Kích thiên phương, roi mắt hổ, kể có hàng rừng
Liềm tử minh, kiếm thanh đồng, trận bày kín sít.

Cung mềm, nỏ cứng, tên lông chim.

Giáo ngắn, mâu dài, hồn phảng phất,

Gậy sắt Đại Thánh cầm trên tay
Khiến các thiên thần đánh chật vật
Chim chóc không dám bay
Hổ lang phải im bặt.

Cát bay, đá lở, trời tối, đất mờ
Đất lộn, bụi tung, núi rung, non bạt.

Xoang xoảng vang động quỷ thần
Ầm Ầm chuyển rung trời đất.

Mở trận từ giờ thìn, hỗn chiến cho mãi đến khi mặt trời lặn, Độc Giốc Quỷ Vương và Yêu Vương bảy mươi hai động đều bị thiên thần bắt đem đi hết, chỉ còn bốn kiện tướng và bọn khỉ chạy thoát được trốn sâu vào đáy động Thủy Liêm. Đại Thánh một cây gậy chống chọi với bốn đại thiên thần Lý Thác Tháp Thiên Vương và Na Tra thái tử ở trên không. Giao phong hồi lâu, Đại Thánh thấy đã về chiều, tức thì nhổ một nắm lông cho vào miệng nhai nát, phun ra, hô "Biến", liền thành ra trăm nghìn Đại Thánh, đều cầm gậy như ý, đánh lui Na Tra thái tử, đánh bại năm thiên vương.

Đại Thánh được trận, bèn thu nắm lông lại, vội quay mình về động, lại thấy bốn tướng đứng ở trên cầu đem chúng ra đón Đại Thánh, khóc ba tiếng, lại cười ba tiếng. Đại Thánh hỏi :

- Các ngươi thấy ta sao lại vừa khóc vừa cười thế ?

Bốn tướng nói :

- Hôm nay buổi sáng đem các tướng ra cùng Thiên Vương giao chiến, Yêu Vương bảy mươi hai động và Độc Giốc Quỷ Vương đều bị thiên thần bắt hết, chúng tôi trốn được về, cho nên khóc ; lại thấy Đại Thánh được trận về, không bị tổn thương gì, cho nên cười.

Đại Thánh nói :

- Được thua là sự thường của con nhà võ. cổ nhân có câu : "Giết được người một vạn thì mình phải tổn hại ba nghìn". Phương chi những tướng bị bắt là những bọn hùm beo, lang sói, chồn cáo... còn đồng loại chúng ta chưa tổn hại một người nào, việc gì phải phiền não ? Bọn thiên binh kia tuy bị ta dùng phép phân thân đánh thua, nhưng chúng vẫn còn đóng quân ở dưới chân núi ta, chúng ta cần phải canh phòng cẩn mật ; cứ ăn cho no, yên tâm mà ngủ để nuôi lấy tinh thần. Đợi đến sáng rõ ngày mai sẽ xem ta dùng phép thần thông bắt bọn thiên tướng báo thù cho mọi người.

Bốn tướng cùng bọn khỉ đem rượu dừa ra uống mấy chén rồi yên tâm đi ngủ.

Bốn đại thiên vương thu quân về, mọi người đều đến dâng công. Có người bắt được hùm, beo ; có người bắt được sư, voi ; có người bắt được lang, cáo ; không ai bắt được một loại khỉ nào Sau đó, cho an dinh hạ trại, khao thưởng cho những người có công, phân phối thêm binh, căng thiên la địa vồng, vây chặt lấy núi Hoa Quả, đợi đến sớm mai tái chiến. Mỗi người một lệnh, đi canh giữ các nơi.
Chính là:
Yêu hầu tác quái kinh trời đất
Thiên vương chăng vây suốt tối ngày

Không biết sau khi trời sáng ra xử trí thế nào. Hồi sau sẽ nói tiếp.