Trang

【Nam Du Ký】Quyển một - Hồi thứ ba

Phong, Hỏa đôi yêu phá thế,
Ngọc Hoàng sai Linh Diệu trừ

Nay đã đến kỳ Thượng Đế ngự bàn trời. Kim Tinh Thái Bạch đặt gối tâu rằng: “Muôn tâu thượng đề, nay có hai yêu là Phong chi đào và Hỏa chi đào ở động Phi Liên, xuống trung giới phá hại người, xin Thượng đế sai người trừ trước cho nhân sinh nhờ”. Thượng Đế hỏi: “Hiện giờ khanh liệu sai ai có thể trừ đặng?” Thái Bạch suy nghĩ rồi tâu rằng: “Hiện nay có học trò của Phật, Linh Quang đã đầu thai kiếp thứ nhì là Linh Diệu nhờ Diệu Lạc Thiên Tôn truyền cho phép báu, có thể trừ được đôi yêu ấy”. Ngọc Hoàng y lời, viết chỉ sai Linh Diệu lãnh binh trời mà trừ yêu cho bá tánh. Linh Diệu vâng lệnh, dẫn binh suy nghĩ nếu thừa dịp này ghé thăm mẹ và lấy cây thương báu hầu khi làm khí giải mới tiện cho. Nghĩ rồi, bèn hạ ngay xuống núi, tuốt vào hầu mẹ. Mã Nhĩ nương nương trông thấy ôm mà khóc òa, và hỏi han mọi nỗi! Linh Diệu quì lạy mẹ, mà khóc ròng, rồi đem các việc bị giết và đầu thai lại cho mẹ và anh nghe. Mã Nhĩ phân rằng: “Vậy thì con từ rày chớ đi xa nữa”. Linh Diệu tâu rằng: “Bẩm mẹ, hiện nay con đã vâng lệnh Ngọc Hoàng, hạ giải trừ đôi yêu nghiệt kia, con ở nhà chẳng tiện đó mẹ à. Cúi xin mẹ vui lòng cho. Và con cầu xin anh có còn giữ cây thương ngay ấy, hầu cho em mượn cầm tay”. Mã Nhĩ nghe xong cũng bằng lòng. Còn Tì Khưu sai quân vác cây thương ra cho em. Linh Diệu liền bái mẹ mà rằng: “Con cúi đầu xin thưa cùng mẹ, nay con vì việc trời, con phải lo cho tròn bổn phận, nếu ngày nào con diệt trừ loài phá hại kia xong, con sẽ về đây hầu mẹ”. Dứt lời từ biệt mà đi, ba người đều khỏe. Linh Diệu dẫn ba ngàn binh nhằm trần gia chỉ dặm, đến nơi xuất binh khiêu chiến. Quân vào báo cho Phong và Hỏa hay. Phong Hỏa hai yêu nghe vậy nổi giận dẫn yêu đồng hỗn chiến. Hai yêu thấy Linh Diệu thì chẳng thèm hỏi nói chi cả, chỉ lấy báu của mình là Phong luân và Hỏa luân liệng lên. Lửa cháy mịt trời, gió thổi đá bay làm cho binh trời cuốn sạch. Linh Diệu cười lớn rằng: “Chúng bây là loài yêu quái, đốt ta sao cháy mà mong làm dữ”. Liền lấy Tam giác kim chuyên liệng lên trời. Cả hai yêu kinh hãi chạy dài vào động đóng cửa ẩn thân lánh nạn. Làm cho Linh Diệu phải bơ vơ không biết kế chi bắt đặng. Liền đó suy ra một kế, là giả đệ tử của Tây Vương Mẫu, dùng hỏa đơn hóa ra hai trái đào, hầu gạt hai gã nầy mới đặng cho. Linh Diệu hóa ra Ngọc Nữ, tay cầm hai trái đào bước vào cửa động. Bầy yêu áp hỏi: “Cô nương người ở đâu mà tới đây như vậy?” Linh Diệu giả đáp rằng: “Ta là Ngọc Nữ đến đây xem đánh giặc chơi vậy mà”. Bầy yêu nghe mùi đào thơm, đồng cùng nhau xin hai trái đào của Linh diệu, Linh Diệu phân rằng: “Đào này chúng bay nào hưởng được, vì nó quí lắm, ăn vào thì hóa ra hình nhẹ tựa bông, sức mạnh vô chúng nói đặng, chúng bây nào được phép hưởng mà mong”. Bầy yêu nghe vậy chạy vào báo tin cho Phong và Hỏa chủ mình hay có người đem của báu. Hai yêu nghe rất mừng thầm sai bộ hạ mời vào. Linh Diệu được mới bèn nhẹ gót sen bước tới cúi đầu chào… Ở ngoài cửa động đóng chặt lại liền.

Hai yêu tưởng mình đắc kế, bèn nạt lớn rằng: “Ngươi mau dâng hai trái đào cho hai ta; bằng cãi, khó nổi ra khởi chốn này cho đặng”. Ngọc Nữ lấy làm run sợ, kế bày yêu áp lại giựt hai trái đào dâng cho hai chủ mình, Phong và Hỏa được đào rất thèm ăn, bỏ vào miệng, ai ngờ nóng như lửa đốt, song đào đã chạy tuốt vào bụng. Linh Diệu hiện nguyên hình nạt lớn rằng: “Ơ nầy hai yêu, mi thấy phép biến hóa của ta chưa, nay mi đã nuốt hỏa đơn vào bụng rồi, mau đầu thì khá, bằng không thì mạng ra tro bây giờ!” Hai yêu tẩu thoát nhưng bị cháy cả gan ruột, bèn ngã lăn cầu xin tha tội.

Liền đó Linh Diệu thâu Phong luân và Hỏa luân cưỡi đi như bay mà dẫn hai yêu về nạp. Ngọc Hoàng thượng đế rất đỗi vui mừng, đầy hai yêu sa địa ngục, phong cho Linh Diệu làm Mã nguyên soái. Như thế mà có người lại chẳng vừa lòng. Đặng Hóa tâu rằng: “Tâu Ngọc Đế! Như Linh Diệu có công nhỏ mọn mà được chức Nguyên soái, vậy tôi xin đấu sức cùng người”. Ngọc Hoàng cười rồi y lời cho thí võ với nhau, coi ai cao ai thấp cho vừa lòng nhau.

Hai người ra sân đấu võ với nhau. Ai ngờ Linh Diệu kỳ tài, bắt đặng Đặng Hóa dở hỏng chân mà để xuống. Làm cho Đặng Hóa hết sức thẹn thùa giữa đô hội. Thượng Đế ban khen Linh Diệu hết sức, đoạn bãi chầu.
Cách ít ngày sau, đã tới kỳ phân long, gió mưa thế giải cho kẻ nhà nông làm ruộng. Các vị chân nhân tâu cùng Ngọc Hoàng thượng đế cho Nguyên soái Linh Diệu làm chức Minh Thụ mới có đủ tinh thần hùng tráng mà cai trị các vị rồng nhỏ ở biển mới lên, tánh hay biếng nhác. Ngọc Hoàng y tấu, đòi Linh Diệu nguyên soái đến mà phú thác việc ấy. Linh Diệu nguyên soái lãnh chức Minh phụ mà coi phân long bốn phương trời đất.